Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015

Hinh


THƠ - KHOAI 1 -> 3 THÁNG

BỨC HÌNH TUỔI THƠ

                          
Bố sẽ vẽ bầu trời
Màu hòa bình, hạnh phúc
Ánh mắt tròn ngơ ngác
Con ngước nhìn mênh mông.

Tâm hồn con xanh trong
Tựa biển trời sắc biếc
Cong miệng cười khúc khích
Trong bức hình hồn nhiên.

Pha sắc màu tự nhiên
Thêm cánh diều mơ ước
Con tung tăng chân bước
Giữa khung trời bình yên.

Ánh mặt trời dịu êm
Soi sáng màu hy vọng
Biển vỗ bờ nhịp sóng
Ngân bản nhạc thân quen.

Bên cạnh một nàng tiên
Cùng lời ru  tha thiết
Giữa khung trời cổ tích

Trọn bức hình trẻ thơ./.




 QUÊ TÔI

                             Bạn có biết quê mình ở nơi mô?!
                             Dải đất lưng ong bốn mùa cõng đá.
                             Eo miền Trung, quê mình Hà Tĩnh
                             Chín mươi cín ngọn núi Hồng năm tháng đứng cheo leo
                             Vẫn ươm đủ mầm xanh cho đất Việt
                             Dòng song Lam nghiêng mình ấp ủ
                             Bồi phù sac ho quê mẹ bớt cắn./.
 







 Quê em vùng lúa
                  

Có ngày
Anh sẽ về thăm cánh đồng
Quê em
Mùa lúa chín vàng
Rộn ràng tiếng hát
Được mùa chiêm xuân.

Quê em
Có đàn em nhỏ
Vui nhộn níu tay 
Trên bãi cỏ xanh
Cuối triền đê chiều    
Chơi trò nhảy cóc
Tóc mai phơ phất 
Nắc nẻ cười đùa
Cánh diu ni nh

Quê em
Có dòng sông xanh   
Bốn mùa phẳng lặng
Quanh năm hiền dịu  
Ôm chặt cánh đồng
Phù sa mặn ngọt   
Bồi đắp bờ vui.
             
Quê em
Có đài phát thanh
Đưa tin rộn ràng
Sắc màu đổi mới
Đường công nghiệp hóa
Yên bình lũy tre

Nếp sống đổi thay
Làng trên xóm dưới
Những mái nhà tranh
Thay màu ngói mới
Thắm sắc quê hương.










THƯƠNG VỀ XỨ NGHỆ
                                            - Thương xứ Nghệ cơn bão hạn -

Nắng như lửa đổ xuống trời xứ Nghệ
Đất khô cằn nứt nẻ dấu chân chim
Ở miền xa con nghe nhói buồng tim
Thương cho đất đang quặn mình cháy khát

Thương em tôi đang trong mùa nắng hạn
Nước bờ kênh tát không đủ ruộng đồng
Đêm thao thức mẹ lo mùa thất bát
Hát giống gieo trên mảnh đất cõi cằn

Khi mồ hôi bốn mùa cha vẫn đổ
Theo đường cày bước ran rát bàn chân
Sức đổ xuống cho cây đời lại mọc
Từ đất khô hạt giống lại sinh sôi

Xứ sở gian truân vun lòng người nhân hậu
Dù mùa sau vẫn còn khô hơn thế
Miền trung ơi! Bốn mùa khắc nghiệt
Rồi gió lào vẫn còn cuồng nhiệt quét

Và lũ lụt không chỉ một mùa
Nhưng lòng người đâu có chịu thua
Trời cứ nóng và cây đời cứ mọc
Trong gian truân sức sống khởi màu. 

HÌNH CƯỚI

CHÂN THÀNH VÀ DỐI TRÁ
Hạnh Phúc Trong Sự Chân Thành

 
     Tất cả mọi người đều yêu chuộng sự thật…Tôi nghĩ người ta thà chấp nhận một sự thật xấu xí còn hơn một sự dối trá tốt đẹp… Có thể nói ở đâu không có sự chân thành thì ở đó không có hạnh phúc đích thực.
     Một người cho dù xinh đẹp… hay sang trọng đến đâu… nhưng sẽ chẳng có giá trị gì… và chẳng mang lại niềm vui cho ai khi họ luôn mang trong lòng sự dối trá.
     Người chân thành luôn giữ được sự thanh thản trong tâm hồn… Không sợ gặp phải tai nạn… vì dối trá thì thường sẽ sợ bị “giấu đầu lòi đuôi”… còn chân thành thì chỉ có một chân dung… không phải sợ bị phát hiện.
     Người chân thành bao giờ cũng được người khác tin cậy, yêu mến… Lời nói chân thành có sức thuyết phục rất cao…
    Một lời tỏ tình chân thành dù vụng về vẫn khiến trái tim đối tượng rung động còn hơn ngàn lời mật ngọt nhưng dối trá.
     Khi bạn đánh mất nhiều thứ như tiền bạc… công việc… nhưng nếu trong cuộc sống bạn là người luôn được sự tin cậy… thì bạn vẫn còn nhiều cơ hội để vươn lên lắm đấy…
     Không những chỉ là ngoài cuộc sống mà ngay cả trong công việc, cấp trên cũng đánh giá rất cao về điểm này.. bạn có thể thiếu một chút về kinh nghiệm, nhưng điều đó có thể đào tạo… còn lòng tin cậy thì phải chính do lòng chân thành mà bạn có… không ai có thể đào tạo cho bạn được cả.
Danh ngôn có câu “Chân thành, đó là sự khôn ngoan cao cấp nhất”.
     Nhiều người cho rằng khôn ngoan khi dối gạt được người khác… nhưng thật đáng buồn là họ chỉ có thể khiến cho người ta tin trong khoảnh khắc… còn chỉ có sự chân thành và người chân thành mới chiếm được lòng tin ở người khác lâu dài.
     Có một nhà văn đã viết.. “Dối trá là xúc phạm người nghe và tiện hóa người nói”…Vì vậy cho nên không nói dối khi không cần thiết… Nói dối làm mắt bạn tối lại… tim đập nhanh hơn và cử chỉ trở nên lúng túng, dáng vẻ đẩy đưa… với những kẻ tinh đời thì họ nhận ra ngay.
    Được sống bên những người chân thành cuộc sống bao giờ cũng dễ chịu… hạnh phúc trong một không khí tràn đầy tin tưởng… không phải lo đối phó… đóng kịch.
     Sống bên những người có lòng chân thành ta được bộc lộ chính con người thật của mình… Và khi nhìn vào mắt một người chân thành… giống như ta đang soi mình vào một hồ nước trong trẻo… Nơi đó ta thấy được chiều sâu thật sự của nó và thấy được bóng dáng của chính ta.
















NỖI NIỀM VỚI HUẾ

NỖI NIỀM VỚI HUẾ                           
                                                                                   


Tiếng rất Huế mà lòng cũng rất Huế
Mắt em nhìn mát rượi nước sông Hương
Cho anh nghe lẫn cả ý nghê thường
Tá áo trắng hay nắng voan màu Huế.

Chưa một lần anh bước đến Ngọ môn
Cỏ thành Nội xanh rờn thơm gót nhỏ.
Dáng em đi là Cố đô anh đó.
Thấp thoáng về dưới chiếc nón nghiêng che.

Anh cũng chưa đến núi Ngự bao giờ
Chợ Đông Ba em đi về mỗi buổi
Lăng Khải Định những chiều ngan ngát khói
Thơm như tình anh nhớ đến Cố Đô.

Lời nói em sâu lắng tựa điệu hò
Đã thương nhau thì dù bao cách trở
Dù nắng mưa, núi sông ngăn cản
Bao tháng năm em vẫn đợi vẫn chờ.

Lúc em buồn như chiều Huế đổ mưa
Ướt thẫm cả nỗi niềm anh nhớ Huế
Em vẫn đưa anh đi về với Huế

Dịu dàng trong ánh mắt em đưa./.

Lời ca ơn Bác

Lời ca ơn Bác


Con chỉ biết Người
Qua lời kể ông bà, điệu hò câu hát.
Khi đất nước hòa bình thống nhất
Ca khúc khải hoàn hình ảnh Bác ngân vang.

Con biết.
Người hy sinh trọn đời mình
Vì giang sơn đất nước
Gia tài của Người
Chỉ chiếc áo vải thô
Đôi dép cao su giản dị
Suốt đời Người như thể
Dành trọn tim mình cho nhân dân Tổ quốc.
Bảy mươi chín mùa xuân trọn nghĩa nặng tình thâm.

Trái tim người chan chứa yêu thương
Cùng đồng bào chia sẻ ấm no
Giúp thế gới xoay vần thời cuộc.
Người tận tình chỉ bảo thăm nom
Nhắc nhở đồng bào biết giữ gìn gấm vóc.
Con lạc cháu hồng,
Người dặn đừng quên.

Dân tộc mình là con cháu rồng tiên
Đều mang trong mình dòng máu Việt
Đất nước ta
Có núi Trường sơn Nam Bắc nối liền
Có nghìn trùng biển đảo thiêng liêng giàu đẹp
“Các vua Hùng đã dựng nước
Bác cháu mình phải giữ trọn giang sơn”

Bác lo cho bộ đội
Được ấm thân mình đứng gác nơi biên cương .
Lặng thầm đến mọi miền quê hương
Bác động viên người già trẻ nhỏ.
Thăm những cánh đồng quê vào vụ lúa
 Vận động cách tăng gia

Dù bận trăm công nghìn việc
Vẫn viết thư thăm hỏi đồng bào
Làm thơ chúc tết
Khi đất nước đói nghèo thất bát
Người nhịn ăn dành gạo cứu nhân dân.

Những ngày kháng chiến chống giặc gian nan.
Người trèo đèo lội suối không nghỉ chân
Cùng ra tận chiến trường.
Tới mặt trận chỉ huy bộ đội mình giết giặc
Cùng nhân dân phá vòng vây lửa sắt
Bắt nhịp bài kết đoàn thống nhất một niềm vui.

Ân tình sâu nặng con không thể nào quên
Đường lối của Bác chúng con luôn học tập
Mong ước của Người chúng con xin báo đáp

Tổ quốc hai miền đã thống nhất vẹn nguyên./. 

KÝ ỨC



Ngày mai đây giã từ trang giấy trắng
Nắng sân trường ngơ ngẩn lối em qua
Giữ lại thật sâu cái nhìn thầm lặng
Mơ được trở về giờ sinh hoạt lớp rân ran


                                    Quyết Lam