Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

THỦ ĐOẠN VÀ KHAO KHÁT

Trái đất quay hai mươi tư giờ
Lại trở về vạch xuất phát.
Rồi tất cả cũng về vạch xuất phát: số không (O)
Hình của quả địa cầu là số không vĩ đại
Hình của mặt trời là số không nhưng nó đã đánh lừa nhân loại bằng hao quang ánh sáng
Sự thật của chân lý là lúc bình minh hoặc khi hoàng hôn buông
Tức là thời trẻ thơ hồn nhiên và tuổi già kiệt cùng thủ đoạn
Chỉ có mặt trăng hiền từ, chân thật
Lại không che dấu nổi bản chất số không - O,
                                                         nên đã quằn quại hết khuyết lại tròn. Đau đớn!
Trên đại lộ, vì danh - lợi mà vô tâm hoặc cố ý, con người đè lên dải phân cách Trắng - Đen.
Khi màn đêm buông  con người thu mình vào cao ốc bóng đèn cao áp phơi rõ sự thật nằm trơ trẽn                                                            dưới nhân gian.

Hỡi loài người cứ việc hát ca.
Và cứ khóc, cứ cười cho thọa từ dục vọng!
Nhưng đừng để da mặt nhăn sau một nụ cười.
Vì nụ cười sảng khoái nhất là số không của muôn vàn mâu thuẫn đang hiện hình trên khuôn mặt.
Để sau một tiếng sét, ta vẫn giữ được sự bình yên.
Hỡi những nhà tiên tri sao chưa bao giờ nói trước?
Ta thèm một chén rau dưa sau mỗi độ hoang tàn
Muốn cái nhìn rộng lương khi mắc một nỗi oan
Cần câu động viên sau mỗi lần thất bại
Khát nụ hôn nồng nàn sau khi đã chia tay.
Sự bình yên sẽ trở về.
Khi trên đại lộ,
màn đêm buông xuống.
Khi trên đại lộ,
không còn dải phân cách: Trắng - Đen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét